Con cò
I
Con cò bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
[…]
I
Con cò bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
[…]
[…]
Phố phường đánh cắp con
Văn chương đánh cắp con
Chỉ có dại khờ là trả về cho mẹ
Chỉ có nỗi buồn là trả về cho mẹ
[…]
[…]
Làm sao nói rằng điều gì đó đang rơi
Điều gì đó đang đầy lên thành lo toan, diệu vợi?
Làm sao khóc khi kỷ niệm riêng biến thành lời nói dối
Không thể gửi về cho bạn một màu hoa?
[…]
[…]
Anh là thầy tướng vụng
Tìm khắp bàn tay xinh
Mãi không ra biểu tượng
Nói rằng em thương anh…
[…]
Tôi về đây gõ vào mảnh hồn làng
Tiếng chuông mẻ quá chừng lạc lõng
May còn có đôi người già bật khóc
Nhớ một thời quan họ rủ nhau đi.
Ngỡ như người đã hát thay tôi
ngỡ như tôi đã lẫn vào câu hát
tuổi thơ ơi!!
quá nửa đời phiêu dạt
ta lại về úp mặt vào sông quê
như thuở nhỏ
úp mặt vào lòng mẹ
để tìm sự chở che…
*
Xin bắt đầu từ hạt phù sa
ta cúi nhặt tình cờ bên bờ sông tháng Chạp
ôi! Phù sa
những cá thể tự do trong hành trình của đất
đêm nao
chớp bể, mưa nguồn
trong cơn thác lũ
trong sóng đỏ
đất đi
kiến tạo
sinh thành…
[…]
Lên mù sương xuống mù sương
Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu
Tuổi thơ em có buồn nhiều
Hãy xin cứ để bóng chiều bay qua
Biển dâu sực tỉnh giang hà
Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh
[…]
Tôi giành lấy ngày mai, đựng trong một cái hộp
hé cho mẹ xem, ngày mai khe khẽ hát
Cái hộp của tôi – im lặng tội tình
Ngày mai của tôi là một quả tim
Mẹ ơi! Con có cả một bầy chim đậu trên cây táo nhà nhà xóm
những người lính canh của ngày mai
nó đậu trên những cửa sổ ngôi nhà sắp xây
không cho nỗi lo âu nhảy xổ vào những căn buồng mới nữa
Xấp lịch nhà ta củ hành khốn khó
mỗi khi bóc tay mẹ còn run
Đồng hồ chết trong đêm mẹ đừng có buồn
Con vẫn đếm nhịp tháng ngày chẵn lẻ
Con kéo thành phố xa lại gần trong mắt mẹ
Con nới rộng căn nhà trong những phút nghỉ ngơi…
[…]
Vậy thì Em ngắt quãng tân hôn
Theo Chị lùa mưa đuổi nắng buồn
Hai đứa lung linh lơi yếm áo
Thuyền trăng dềnh sã cánh cô đơn
Chị vỡ pha lê. Bùn vấy tay
Hồn trong Em chuốc Chị chiều say
Là Em cưới Chị xanh thiêm thiếp
Sinh một đàn con
Mây trắng bay.
[…]
Ngày xưa
Đi trốn
Đi tìm
Đống rơm, đống rạ
Góc bếp, cánh cửa
He hé mắt nhìn
“Ù òa”, “ù ập”
Thế là ú tim
Ngày xưa rất sâu
Ngày xưa rất xa
Quanh quanh bể nước
Men men thềm nhà …