Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Tưởng nhớ số 2

    […]

    Đưa Hùng về dưới vòm cây xanh cao
    Hoa nở giêng hai, ve kêu dài tháng hạ
    Để mùa tới có bầy chim hái quả
    Dưới cây xanh tôi sẽ gọi tên Hùng

    Tôi nhớ đêm nằm võng trong rừng
    Điếu thuốc cháy tàn canh gà tự sự
    Một chiếc võng chụm đầu hai đứa
    Một nỗi niềm thấp thỏm hai miền quê

    Vùng trung du Hùng thường kể tôi nghe
    Cỏ may mọc áo mùa thu thuở nhỏ
    Cánh ong mật bay vù qua nỗi nhớ
    Thả phấn vàng ngọt lịm làn môi

    Đồi tiếp đồi, ruộng nghèo nuôi lúa khoai
    Mái cọ lợp trời che mưa, che nắng
    Giếng đá ong sâu nên trăng vàng không cạn
    Dáng lưng còng tối tối kéo trăng lên

    […]

  • Bài tưởng niệm 1

    Tác giả:

    Tưởng niệm Phan Trước Viên

    Ta ở núi này trông núi nọ
    Mây lên ngut ngút tỏa hàng cây
    Mười năm quăng bút làm du sĩ
    Trời đất bao la chả thấy mày
    Mày nằm trong đất năm 68
    Ta mãi giang hồ khắp đó đây
    Núi đỏ rừng xanh đi khắp cả
    Sao vẫn chưa qua kiếp đọa đày?
    Núi Ngũ Hành sao chồm ra biển
    Mày nằm an nghỉ kiếp thư sinh
    Mười năm Phạm Thái nhòa theo sóng
    Ta vẫn thương nhau mộng chưa thành
    Ta ở núi này trông núi nọ
    Núi nào cũng một thuở đầu xanh
    Quê hương đã rách giờ thêm nát
    Mày hãy nằm đây, giấc ngủ lành.

  • Lúc chết

    Tác giả:

    […]

    Anh chợt nghe mưa gió ở trên kia
    Thân thể lạnh thu mình trong gỗ mục

    Anh chợt ngứa nơi bàn chân cỏ mọc
    Anh chợt đau vầng trán nặng đêm khuya
    Trên tay dài giun dế rủ nhau đi
    Anh lặng yên một mình nghe tóc ướt

    Nằm ở đấy, hai bàn tay thấm mệt
    Ngón buông xuôi cho nhẹ bớt hình hài
    Những bài thơ anh đã viết trên môi
    Lửa trái đất sẽ nung thành ảo ảnh.

  • Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc

    […]

    Vốn chẳng phải quân cơ, quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
    chẳng qua là dân ấp, dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ.
    Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
    chín chục trận binh thư, không chờ bày bố.
    Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu bầu ngòi;
    trong tay cầm một ngọn tầm vông, chi nài sắm dao tu, nón gõ.
    Hỏa mai đánh bằng rơm con cúi, cũng đốt xong nhà dạy đạo kia;
    gươm đeo dùng bằng lưỡi dao phay, cũng chém rớt đầu quan hai nọ.
    Chi nhọc quan quản gióng trống kì, trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cũng như không;
    nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ, đạn to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.
    Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho mã tà, ma ní hồn kinh;
    bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ tàu thiếc, tàu đồng súng nổ.

    […]

  • Tưởng niệm

    […]

    Núi Trường sông Cửu hãy còn ghi
    Dấu vết chim nghiêng cánh dị kỳ;
    Đất trũng xuống thành sông vạn dặm
    Vọt lên thành giải núi uy nghi.

    Cửu Long giang vẫn tình si
    Với Trường Sơn tuổi dậy thì sánh duyên
    Đâu non khi nhức tiếng quyên
    Lại soi lòng nước, mơ huyền thoại xưa.

    […]