Mẹ ơi, mùa xuân
Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạ
Mơ xa xôi bóng dáng một mái nhà
Thềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếc
Mắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu
[…]
Những ngày mưa con rất buồn mẹ ạ
Mơ xa xôi bóng dáng một mái nhà
Thềm rêu cũ cỏ vườn lên xanh biếc
Mắt mẹ yên lành như tiếng mùa thu
[…]
[…]
Có mối tình nào hơn
Tổ quốc?
[…]
Lịch sử dạy ta rằng đảo, sóng Biển Đông
Là máu thịt của giang sơn tổ quốc
Là một nửa của hồn thiêng Đất – Nước
Chẳng thể đem cho, đem bán vật vờ!
Ta hiểu cuộc đời không phải giấc mơ
Nên trang sách phải tựa mình bên giá súng
Định mệnh bắt đầu bằng linh danh Phù Đổng
Tuổi thơ giữ nước quên mình
Định mệnh cảnh báo rằng
Nhẹ dạ Mỵ Châu ơi
Một phút buông trôi
Ngàn năm không xóa nổi
“Tình” Ải Bắc
Là khôn lường gian dối
Lông ngỗng bay
Trắng bợt chữ “NGỜ”?
[…]
Bão tan dâm bụt nở xòe
Dậu thưa ngồng cải cuối hè trổ hoa
Áo bào chưa kịp tãi ra
Ngõ nay xào xạc, sương sa rợn người
Chốn quê một dải bời bời
Sông quê bên lở bên bồi đục, trong
Khúc sâu sâu, khúc nông nông
Thuyền như trôi giữa cõi không bến bờ
Chỉ quen hò trận, phất cờ
Anh tôi chết đuối bên bờ sông quê.
À ơi con ngủ cho ngoan
Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con
Nửa đời nước nước non non
Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi
Nửa đời đi ngược về xuôi
Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ
Môi hồng, răng trắng, tóc tơ
Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài
Giời cho tính nết sau này
Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng
Trong đêm con thở nhẹ nhàng,
Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau
[…]
Giữa rừng núi trơ vơ doanh trại mọc
Ngọn đồi xanh trọc lóc đất hoe vàng
Giây điện cắt khung trời thành mảnh nhỏ
Hàng kẽm gai hoen rỉ dưới mưa sương
Theo quân đến không gian còn đượm khói
Gió ngoài trời hun hút buốt xương da
Súng đã nổ rộn ràng trong đêm tối
Tiếng hoẵng kêu hốt hoảng giữa rừng già
[…]
Anh khóa ơi! Em tiễn chân anh xuống tận bến tàu,
Đôi tay em đỡ cái khăn trầu, em lấy đưa anh
Tay cầm trầu giọt lệ chạy quanh,
Anh xơi một miếng cho bõ chút tình em nhớ thương.
Anh khóa ơi! Cái bước công danh ngoắt ngoéo đủ trăm đường.
Anh đi một bước tấm gan vàng em xẻ làm hai
Kìa người ta bè bạn vui cười,
Đôi ta thương nhớ chỉ ngậm ngùi mà đứng bên nhau
Anh khóa ơi! Còi tu tu tàu sắp kéo cầu
Đường trần em sắp sửa gánh sầu từ đây.
Trông anh, em chẳng nỡ rời tay,
Nói riêng em dặn câu này anh chớ có quên:
[…]
[…]
Đã nuốt lời thề sông tiễn biệt
Về đem trủy thủ khác Kinh Kha
Những mắt chờ trông ngầu huyết lệ
Đang rơi trong ngục đá đêm già
Thì thôi đừng rắp ranh Trùng Nhĩ
Khâu miệng mà câm chuyện nhớ nhà
Nghẹn ngào chi nữa thân tu hú
Ai thiết tha mình không thiết tha
[…]
[…]
Lại hiện về những núi non xa
Trái táo hồng in dấu môi để lại
Mái tóc bồng của một thời con gái
Gió thổi tung trong màu nắng thông vàng
Mới thôi mà, dòng sông thời gian
Đưa ta về giữa hai bờ lau trắng
Một mình ta với mùa thu im lặng
Ta lang thang tìm lại gốc thông già
Có ngờ đâu, rừng vẫn giữ giùm ta
Nét tên em dưới mũi dao ngày nọ
Và những gì em cho ta năm tháng cũ
Chìm trong cây thành một vết thương sâu
Gió cuồng lên hoang dại thuở ban đầu
Ta lại hát như thời trai trẻ
Bài tình ca qua một đời dâu bể
Bay tìm em không biết tận phương nào.
[…]
Anh xuống đò Phụng Hiệp tìm em
Lục bình trôi tránh mặt
Tôm cá quăng mình vào tiệc lớn
Ai chèo đò như dáng mẹ ta khom
[…]
Người ta bảo em rẽ qua kênh Sáng
Anh rẽ bùn qua kênh Sáng tìm em
Người ta bảo em rẽ qua tiệc cưới
Anh tới nơi bát đũa đã say mèm
[…]