Nếu mà tôi chẳng gặp em
[…]
Nếu mà tôi chẳng gặp em
Làm sao tôi biết chiều êm mặt hồ
Không gian lên núi, tôi chờ
Thời gian xuống nhẹ như tờ thư rơi
[…]
[…]
Nếu mà tôi chẳng gặp em
Làm sao tôi biết chiều êm mặt hồ
Không gian lên núi, tôi chờ
Thời gian xuống nhẹ như tờ thư rơi
[…]
[…]
Anh như xác lá khô gầy
Nửa ban đêm, nửa ban ngày nhớ em
Làng Bùi cây lúa đang lên
Giăng giăng sợi nước bên thềm giăng giăng
Bây giờ em mới tròn trăng
Làng Bùi đang độ mùa măng thầm thì
Sợ cò sải cánh bay đi
Hút tăm con mắt còn gì mà mong…
[…]
Một cộng với một thành đôi
Anh cộng cô đơn thành biển
Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai.
[…]
Em mang chi tiếng đàn bầu trong mắt
Cho đến nỗi đêm thu anh dìu dặt
Em mang chi màu nắng dưới làn da
Để tình anh như trái chín say ngà?
Em giấu kín mặt trời trong tay áo
Mà dáng đi vẫn lại qua như báo
Anh đón từ xa những nụ em cười
Như ngửa bàn tay đón ánh sao rơi.
[…]
Giấc mơ xanh còn xanh mãi của tôi
Là Ô Loan đầm nước trong ngời
Tôi như con sóng nhoài trên biển
Mẹ gọi về đây nghỉ chút thôi
Mẹ đặt đầu tôi trên lưỡi cát
Chắn ngang biển lớn đến tìm tôi
Ru tôi mẹ hát bài dương liễu
Rắc ước mơ vào trong sóng khơi
[…]
[…]
Lạ kìa, nó thật?… Con ơi
Dỗi chi cứ bặt tăm hơi đến chừ.
Cha mi… quên cả rồi ư
Một chữ chẳng viết, một thư chẳng về
Run run mắt mẹ đỏ hoe
Mắt tôi bổi hổi cũng nhoè run run:
– Mẹ nhầm ai đó, chúng con
Hành quân ghé lại ngang đường nghỉ ngơi
[…]
[…]
Em chợt đến, dịu dàng như nắng sớm
Cho vườn hoang cây nẩy lá xanh đời
Ta mê mải hóa thành con bướm trắng
Cứ chập chờn đôi cánh giữa chiều rơi
Em chợt đến, phù du như bóng xế
Ta bàng hoàng thức giữa cơn mơ
Em có để chút gì trên dấu cỏ
Mà hương thơm bay suốt bốn mùa
Em chợt đi, vô tình như gió mỏng
Trái hồng nhan chín rụng đầu vườn
Ta làm tên giữ vườn mơ mộng
Nhặt suốt đời chẳng hết một mùi hương.
[…]
Qua sông đầy thương cánh lục bình trôi
Bến cũ không còn ai đến tiễn
Lòng ta chín một màu hoa điên điển
Trời như vàng đến tận cõi mênh mông
Ta giấu mình trong sương trắng tàn đông
Thèm một chút hương xa nồng ấm
Chợt sáng hồn ta màu vàng thăm thẳm
Người có về cùng với sắc mai kia…
Chiều cuối thu trên ngã ba sông
Nước một dòng trôi nước một dòng
Bến xưa đò lạc phương mây trắng
Lục bình líu ríu giữa mênh mông
Chiều cuối thu mù khói vàm sông
Nước cuộn chân mây nước một dòng
Vườn xưa em có còn phơi tóc
Nắng tàn lưu luyến một mùi hương
Chiều cuối thu gió tạt bờ sông
Nước chảy về đâu nước một dòng
Cầu xưa không thấy người giặt áo
Điên điển vàng phai cánh rụng buồn
[…]
[…]
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta đi chiều lạnh bến sông dài
Áo xưa đáy nước còn mơ bóng
Người vội sang đò cho áo bay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Rót xuống đời nhau cốc rượu đầy
Men đã kề môi chưa kịp ấm
Sương mù chợt ướt lạnh vòng tay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta với ta bạc tóc đêm dài
Vườn xuân leo lét đôi tàn nến
Thắp làm sao nổi một cơn say
[…]