Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Đàn chim di cư hát về rừng cũ

    Tác giả:

    Thuở chúng tôi ra đi, gió run tím đầu cành
    Lá vàng cuộn mùa đông co lại
    Những mảnh trời cuộn trong lá buồn tê tái
    Đất rộp phồng trắng bạc trận mưa dai.

    Tiếng dế giun ngợi ca lộc đất với sao trời
    Bỗng câm bặt. Đất lại im lìm với đất
    Còn đâu gương mặt mùa thu mỉm cười thơm trái mật
    Còn đâu vũ hội của rừng tung triệu cánh hoa rơi.

    Chúng tôi rùng mình với cảm giác mồ côi
    Ngày hoan lạc chỉ còn nằm trong nỗi niềm thương tiếc
    Mắt đăm đắm hướng phương trời ly biệt
    Mịt mù xa đôi cánh nhỏ mong manh.

    Một đốm nắng minh mang hoài vọng vô hình
    Một thoáng hương thơm mơ hồ cám dỗ…
    Chúng tôi bay qua vạn biển trời lam lũ
    Khát một cánh rừng bày sẵn mọi niềm vui.

    […]

  • Ba biến khúc tuổi 65

    Tác giả:

    […]

    Tôi đi trên phố
    Bỗng nhiên mọi người nhìn tôi
    Một ai đó kêu lên: thằng ăn cắp
    Tôi chạy Tôi chạy
    Tại sao Tôi chạy? Tôi không hiểu tôi
    Cả phố đuổi theo tôi xe cộ đuổi theo tôi
    Tôi chạy bạt mạng
    Gần hết đời
    Tới chỗ chỉ còn gục xuống
    Tỉnh dậy mồ hôi chảy
    Tôi lại thấy tôi là người chưa phạm tội

    […]

  • Năm buổi sáng không có trong sự thật

    Tác giả:

    […]

    Những cánh cửa đều khóa chặt
    Trong gian phòng trong suốt thủy tinh
    Em ở đây với anh
    Cho bớt lạnh sang mùa xuân náo nức
    Thịt da em cho anh sưởi
    Hơi ẩm mình con chim khuyên
    Trong lòng bàn tay
    Run rẩy
    Giữa hai cành non
    Nghe nhựa mùa xuân
    Những nụ hồng mới nở
    Và mật vừa thơm và ong đã tới
    Chúng ta đi vào bí mật của mùa xuân
    Ngày đầu tiên của em trên biển.

  • Cám ơn đất nước

    Tác giả:

    […]

    Đất nước của tôi ơi! Đất nước anh hùng
    Có Trường Sơn sau lưng, có biển Đông trước mặt
    Chàng Thạch Sanh dịu dàng dùng tiếng đàn đánh tan quân giặc
    Sông nước Cửu Long còn vọng đến bây giờ.

    Tôi xin cúi chào đất nước đẹp như thơ
    Một em bé chăn trâu cũng góp được cho đời véo von lời sáo trúc,
    Một cánh buồm cũng trở thành nốt nhạc
    Và vạt áo của em cũng để dành cho anh chép câu thơ
    Câu thơ của gừng cay, muối mặn đến bao giờ.

    […]

  • Nghĩa địa làng

    Tác giả:

    Nghĩa địa làng: cồn đất giữa đồng chiêm
    Tháng tám ngập lút tăm, rồi lũ rút
    Cồn đất trồi lên xác xơ cỏ mốc
    Như đầu ai sau trận ốm thương hàn

    Võng vãnh phèn chua ẩm ướt không gian
    Một cồn đất cứ lở rồi lại đắp
    Tiểu sành vỡ nước xô vào bật nắp
    Nắm xương mùn trộn lẫn với bùn đen

    Đã bao lần hài cốt xếp dày lên
    Bao nhiêu cỏ, bao nhiêu tầng thế hệ
    Mảnh đất chật, người đông, chen chúc thế
    Đã chết rồi vẫn cứ phải chen nhau!

    […]