Em gầy như liễu trong thơ cổ
[…]
Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường
[…]
[…]
Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường
[…]
[…]
Em từng yêu anh
Như yêu ngày xưa
Vườn ổi trái vàng, cây táo trĩu quả
Cô bạn hàng xóm má tròn
Những bông hoa biết nổ giòn tí tách
Con chim khướu chân vàng sổ lồng bay mất
Ngày mưa đi học
Giấy vở ướt nhèm
Em từng yêu anh như yêu ngôi nhà em
Ngày mưa mối đùn bay phấp phới
Con thạch sùng mầu hồng hay chắt lưỡi
Con mèo đuổi chuột chạy lăng xăng
Chiếc bàn gỗ hai mươi mấy năm
[…]
[…]
Câu thơ rơi như lá vàng trên đất
Khẽ cuốn theo gót gió la đà
Cửa đóng mở ngôi nhà hạnh phúc
Như đón em vào
Lại đuổi em ra…
[…]
[…]
Đang lạnh lòng ta chợt ấm lên
Áo người, màu lửa cuối ngày nhen
Không tin Đông chớm lên vai phố
Chỉ chắc lòng yêu đã… chớm em.
[…]
Mỗi độ xuân về lại thương tháng ba
Buồn sướt mướt những chiều sương nhạt quá
Bãi sông nằm thương con đò vất vả
Chị lấy chồng đã mấy mùa hoa.
Ký ức em dội ướt một mái nhà
Thời gian phủ nỗi niềm lên màu rạ
Mẹ khâu vá một đời bên bức vách
Ngọn đèn chong chưa lụi tắt bao giờ.
[…]
[…]
Tôi tưới mãi mà chiều vẫn héo
Trên hoa, ngày trượt ngã vào đêm
Khu vườn sáng bằng lửa trên lưng con kiến
Bầy im lặng đang bò
Tôi lau mãi mà ghế lòng vẫn ướt
Mưa là em, em là mưa
Đêm nào vắng là khu vườn dại dột
Thí dụ đêm này
Mắt lá ướt giọt mây…
[…]
[…]
Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?
[…]
Là gió trăm cây hay là cồn nước đọng
Người không cười mà hoa cỏ gói trong tay
Đường áo màu viền trắng cổ thơ ngây
Màu sắc thời gian người thu tròn giữa áo
Bóng nhỏ xa đi trên lá vàng cổ đạo
Bước chân chìm theo mỗi phím đàn khuya
Tay trần gian tôi đếm ngón so le
Đã có phút âu lo đường về dương thế
Người về đâu mà lầu đài hoang phế
Mang dáng người trên mỗi nấm bia phai
Trăm vạn đường mây xê dịch chân trời
Theo tiếng nhặt khoan của từng nhịp bước
[…]
tôi ngồi trong nỗi tôi riêng
bên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng rời
phòng tôi trần thiết gương người
tường sơn kỷ niệm, vách bồi dáng xưa
tóc người chảy suốt cơn mưa
ngực thơm hoa bưởi, môi đưa bão về
[…]
[…]
Tôi bảo rằng: em phải về ngay.
Nếu em là gió tôi sẽ làm trăng.
Em là trăng tôi sẽ là mây
Nếu em là mây, tôi sẽ làm gió thổi.
Còn nếu em là chân trời xa
Tôi sẽ làm cánh chim bằng rong ruổi
Em là mặt trời thì ở trên đường xích đạo
Tôi sẽ muôn đời làm một kiếp hướng dương.
[…]