Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Sông Hồng – lời từ giã của trung đoàn Thủ Đô

    Tác giả:

    […]

    sáu mươi ngày quyết liệt
    từng thềm gạch từng tấc đất
    tiếng xung phong tiếng thét rung trời
    địch từ Đồn Thuỷ kéo lên
    từ Cửa Bắc xông ra
    pháo đào Láng quân ta bắn xuống
    Cầu Gỗ Hàng Đường Cửa Nam Hàng Bột
    Ô Cầu Dền, nhà thương Vọng, Hàng dầu Sen
    giặc máy bay xe tăng
    ta súng trường chai cháy
    giặc chiếm nhà ngoài, ta xông ra chiếm lại
    giặc lên gác hai ta gỡ mái nhào vào
    Định ở Bắc Bộ phủ
    Thực ở Giảng Võ
    và bao người đã ngã không tên
    bác hàng rong chợ Đồng Xuân
    vung đòn gánh đuổi thù quanh phản thịt
    anh bán vé chết trong toa xe điện
    bác đưa thư già tóc bạc
    trên thềm nhà bưu điện hy sinh
    túi thư chưa kịp gửi khoác bên mình
    tiểu đội nữ cứu thương
    ngã xuống miệng còn ca hát
    những cô gái Ngọc Hà Lãng Bạc
    những mẹ già Lai Xá Thụy Khuê…

    […]

  • Vàm Cỏ Đông

    Tác giả:

    Ở tận sông Hồng, em có biết
    Quê hương anh cũng có dòng sông
    Anh mãi gọi với lòng tha thiết:
    Vàm Cỏ Đông! Ơi Vàm Cỏ Đông!

    Đây con sông xuôi dòng nước chảy
    Bốn mùa soi từng mảnh mây trời
    Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy
    Bóng lồng trên sóng nước chơi vơi

    Đây con sông như dòng sữa mẹ
    Nước về xanh ruộng lúa, vườn cây
    Và ăm ắp như lòng người mẹ
    Chở tình thương trang trải đêm ngày

    Đây con sông như dòng lịch sử
    Sáng ngời tên từ thuở Cha Ông
    Đã bao phen đoàn quân cảm tử
    Vùi đáy sông xác giặc tanh nồng

    […]

  • Dòng sông một bờ

    Có một dòng sông mang tên em,
    Dòng sông anh tự đặt
    Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.

    Có một dòng sông trôi vào lãng quên,
    Nước trong như nước mắt
    Điều chưa có mà sao thấy mất?

    Có một dòng sông chỉ có một bờ,
    Phía bờ kia quay mặt.
    Dòng sông anh không qua được bao giờ…

  • Quê hương

    Tác giả:

    […]

    Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

    Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
    Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

  • Bến My Lăng

    Tác giả:

    […]

    Nhưng đêm kia đến một chàng kỵ mã,
    Nhúng đầy trăng màu áo ngọc lưu ly
    Chàng gọi đò, gọi đò như hối hả
    Sợ trăng vàng rơi khuất lối chưa đi.

    Ông lão vẫn say trăng, đầu gối sách,
    Để thuyền hồn bơi khỏi bến My Lăng.
    Tiếng gọi đò, gọi đò như oán trách
    Gọi đò thôi run rẩy cả ngàn trăng.

    Bến My Lăng còn lạnh, bến My Lăng!
    Ông lái buồn đợi khách suốt bao trăng.

  • Hoa cỏ may

    Tác giả:

    Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
    Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
    Tên mình ai gọi sau vòm lá
    Lối cũ em về nay đã thu.

    Mây trắng bay đi cùng với gió
    Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
    Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
    Thơ viết đôi dòng theo gió xa

    Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
    Áo em sơ ý cỏ găm đầy.
    Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
    Ai biết lòng anh có đổi thay ?