Đoản khúc mưa
[…]
Những ngày mưa giăng mắc đất trời.
Tôi lang thang những nẻo đường vắng vẻ.
Khao khát được làm giọt mưa nhỏ bé.
Thấm vào lòng đất quê tôi.
[…]
Những ngày mưa giăng mắc đất trời.
Tôi lang thang những nẻo đường vắng vẻ.
Khao khát được làm giọt mưa nhỏ bé.
Thấm vào lòng đất quê tôi.
[…]
Tôi đếm tuổi mình bằng những rong chơi
Bằng những chuỗi hoàng hôn tôi xâu trong nỗi nhớ
Bằng những hạt cườm lăn đến cuối chiều thì oà vỡ
Thành mưa.
[…]
Ta vụng dại trước chiều thu tràn hương cốm
Gió lơ mơ
Mây trắng cũng lơ mơ
Tháng Chín sông Hồng nước đỏ
Lá sen xanh
Cốm sữa đầu mùa
[…]
[…]
Em dắt tay tôi đi chơi
Giữa vườn sao nở sáng
Như tuổi em chưa mười tám
Như ngày nào dĩ vãng
Sống lại dần từng phút quê xưa
Có phải em nhận ra tôi
tôi nhận ra thơ nhỏ
Thuở xanh hai
mình lại ra đời
[…]
[…]
Có đôi khi tôi mê mải tháng ngày
Tôi phung phí thời gian và tuổi trẻ
Rồi mỗi tháng ba nhói lòng hoa khế
Tôi tìm về nhặt hoa gạo hố vôi
Còn lại một điều mãi mãi ám ảnh tôi
Sau tất cả mọi vui buồn lầm lỗi
Là quá khứ tháng ba về hiện hữu
Tôi chưa bao giờ lớn hơn một chú cỏ gà
[…]
[…]
Cát bụi đã đành thân tấm mẳn
Thì danh với phận kể mà chi
Cảm thương con cá thia lia bại
Có sót huy hoàng cũng xếp vi
Cọc xu thảy hết ra ngoài mức
Ðồng cái, thua buồn cũng liệng sông
Tím hận một đời tay cứng vụng
Chơi cầu âu cả cái tâm ngông
Em có tìm không mùa hạ trước
Chiếc vành xưa đánh lạc về đâu?
Ðám tranh thuở ấy cao là vậy
Vành lạc, chân không ngại bước vào…
[…]
[…]
Ta về đầu sông tìm thăm cơn mơ
Mắt thuyền bồng bềnh đôi câu gọi đò
Có còn bến xưa tắm muộn?
Bắc cầu đôi vạt yếm son
Sóng cuộn gần xa mấy nhịp nghiêng tròn
[…]
[…]
Đồi lau buồn phơ phất trong mưa
Cây sáo trúc buồn tênh còn một nửa
Bê vàng ơi, ở đâu về ăn cỏ
Cỏ mọc già ở phía trăng non.
[…]
Tuổi tôi cắt cỏ ven đê
Những khi đầy gánh lại khe khẽ buồn
Tuổi tôi lúc ngắm hoàng hôn
Lo cho diều giấy vẫn còn trên cao…
Tuổi tôi có lối rẽ vào
Suốt đời bước thấp, bước cao – Tôi tìm…
Hoa dủ dẻ làm bông tai cưới vợ
Lễ rước dâu từ nhà bếp ra vườn
Con nhỏ khờ nói năng nghe cũng ngộ
Mầy cưới tau về phải ráng mà thương
[…]