Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Hẹn về quê Huế

    Em có sầu thương không hở em
    Xa nhau rồi mắt có buồn thêm
    Tên anh có viết đầy trang vở
    Có gọi thầm nhau trong những đêm?

    Trời chắc còn sương trong tóc em
    Nắng vàng hanh đẫm nét môi mềm
    Hương cau còn thoảng trong vườn vắng
    Áo lụa em còn phơi trước hiên?

    Và những chiều mưa em có trông?
    Khi hoàng hôn rụng kín con đường
    Bàn tay lạnh những ngày xa cách
    Còn biết tay nào tay nhớ thương?

    Anh sẽ về một sáng mùa thu
    Sông Hương còn trắng những sương mù
    Áo em trắng nhịp cầu thương nhớ
    Bóng ngả lòng anh câu hát ru

    Anh sẽ giong thuyền trên nước xanh
    Chở trăng Gia Hội vào Nội thành
    Soi nghiêng mái tóc thề Tôn nữ
    Thiếp giữa một vùng hương mỏng manh

    […]

  • Mưa đêm lều vó

    Mưa lũa ao bèo mưa trắng đêm
    Cây bờ ngơ ngác nước đang lên
    Lều tôi kiến đã rời lên mái
    Bà lão chài lo chửa có thuyền

    Vó nghèo được nước đã lê thê
    Đàn cá giang hồ nhảy nhót đi
    Cả cụm bèo xanh nằm cạn mãi
    Cũng như cất cánh gọi không về

    Tôi ở lều gianh Cống Trắng này
    Chạnh lòng cá nhảy với chim bay
    Đêm sầu kẽo kẹt ngư bà thức
    Giăng phải hồn tôi một lưới đầy.

    Khâm Thiên, 1938

  • Em tắm

    Tác giả:

    Sao anh lại rình
    Trộm xem em tắm
    Da của em ngần trắng
    Da của ái của êm
    Tay của em lấm lem
    Tay của than của bụi
    Tay của rừng của núi
    Tay của đất của nương
    Em tắm xong lại sạch
    Vẫn ngát thơm hoa rừng
    Da của em trắng ngần
    Là của anh tất cả
    Không phải người xa lạ
    Việc gì mà trộm xem
    Em tắm suối giữa mường
    Tắm trong mối yêu thương
    Có anh đang đứng giữ
    Chớ để Tây đến mường.

  • Những người đàn bà gánh nước sông

    […]

    Đã năm năm, mười năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy
    Sau những người đàn bà gánh nước sông và lũ trẻ cởi truồng
    Chạy theo mẹ và lớn lên
    Con gái lại đặt đòn gánh lên vai và xuống bến
    Con trai lại vác cần câu và cơn mưa biển ra khỏi nhà lặng lẽ
    Và cá thiêng lại quay mặt khóc
    Trước những lưỡi câu ngơ ngác lộ mồi.