Câu thơ tôi viết
[…]
Em như một mảnh trăng chìm
Cầm lên thì vỡ, đứng nhìn thì đau.
[…]
[…]
Em như một mảnh trăng chìm
Cầm lên thì vỡ, đứng nhìn thì đau.
[…]
[…]
Có những cái nắm tay cuối đời không biết nói lên được điều gì
lúc người kia lãng quên và người này còn nhớ
một người nắm tay mình bước đi, vậy thôi, chẳng cần hỏi rõ
quen hay lạ thì cái nắm tay cũng đã là một điểm tựa
nhắc nhở mình cần nhau…
Buổi chiều đó có thể là một ngày mùa đông rét mướt trên đầu
cho người này hôn người kia qua vệt môi chung trên tách choco nóng
buổi chiều đó có thể là một ngày mùa hè mệt nhọc
cho người kia thấm giọt mồ hôi của người này bằng một giọt mồ hôi khác cùng rơi….
Trong những buổi chiều tà chúng ta sẽ đi mà không cần biết đường chân trời…
[…]
Bỗng dưng ngờ ngợ những đường chỉ tay
Bao nhiêu uẩn khúc nhìn mình chằm chằm
Bao nhiêu đêm rằm đổ vào bóng tối
thủa em chưa chồng
Bỗng dưng đánh mất tất cả mênh mông
[…]
[…]
Có những mùa bặt gió
Mà sao lá rụng đầy
Ngang qua em có thấy
Nỗi buồn còn run cây.
Cũng liều uống rượu cùng em
Bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần
Cái ghè rượu hóa chứng nhân
Chúng mình mỗi đứa một cần vít cong
[…]
[…]
Anh chợt nghe mưa gió ở trên kia
Thân thể lạnh thu mình trong gỗ mục
Anh chợt ngứa nơi bàn chân cỏ mọc
Anh chợt đau vầng trán nặng đêm khuya
Trên tay dài giun dế rủ nhau đi
Anh lặng yên một mình nghe tóc ướt
Nằm ở đấy, hai bàn tay thấm mệt
Ngón buông xuôi cho nhẹ bớt hình hài
Những bài thơ anh đã viết trên môi
Lửa trái đất sẽ nung thành ảo ảnh.
Ai dậy sớm
bước ra nhà
cau ra hoa
đang chờ đón
Ai dậy sớm
đi ra đồng
cả vừng đông
đang chờ đón
Ai dậy sớm
chạy lên đồi
cả đất trời
đang chờ đón!
[…]
Có thể rồi chúng ta vẫn lại làm thơ
Nhưng nón trắng ơi
Nước bạc ơi
Xin em đừng gói kỷ niệm của chúng mình vào chiếc phong bì trắng…
Trên cánh đồng hoang thuần một màu
Trên cánh đồng hoang dài đến đỗi
Tàu chạy mau mà qua rất lâu
Tàu chạy mau, tàu chạy rất mau
Ngựa rượt tàu, rượt tàu, rượt tàu
Cỏ cây, cỏ cây lùi chóng mặt
Gò nống cao rồi thung lũng sâu
Ngựa thở hào hển, thở hào hển
Tàu chạy mau, vẫn mau, vẫn mau
Mặt trời mọc xong, mặt trời lặn
Ngựa gục đầu, gục đầu, gục đầu
Cánh đồng, a! cánh đồng sắp hết
Tàu chạy mau, càng mau, càng mau
Ngựa ngã lăn mình mướt như cỏ
Chấm giữa nền nhung một vết nâu.
[…]
Cây khế nở hoa cam
Cây bàng nở hoa bưởi
Ăn mãi món mật ong
Biết đâu đời đắng lưỡi?