Những người đàn bà
Những người đàn bà đi trong bình minh
chiếc làn xách tay
mấy quả trứng, mớ rau
và một ít bóng đêm sót lại.
Con phố dài
cánh cửa sổ nhà này mở ra
cánh cửa sổ nhà kia khép lại.
[…]
Những người đàn bà đi trong bình minh
chiếc làn xách tay
mấy quả trứng, mớ rau
và một ít bóng đêm sót lại.
Con phố dài
cánh cửa sổ nhà này mở ra
cánh cửa sổ nhà kia khép lại.
[…]
[…]
Những gì đã mất đi, những gì im tiếng nói
Những nguồn trong sau đá sỏi, bùn lầy
Bao đau thương che khuất bởi tháng ngày
Bao khát vọng ngủ yên giữa nhọc nhằn, vất vả
(con thuyền nan trên cát vàng quên biển gió
câu thơ nằm trong trang sách chẳng người xem)
Sáng mai nay đều đã trở về em
Khi em bước qua con đường cỏ lạ
Giọt nước mắt trên môi cười và niềm vui se giá
Sáng mai này em đến cuộc đời anh.
[…]
[…]
Thôi từ nay trần trụi dáng nhà
Bầy chim qua đây không còn chỗ đậu
Mùa hè qua đây không còn bóng râm
Tình yêu qua đây không giọng nói thì thầm
Vắng hai cây sấu già, bầy trẻ
Không còn cầm đèn đi bắt ve đêm
Người đạp xích lô nhớ trưa nào ghếch xe nằm ngủ
Ơi vòm xanh lá mướt buông mềm
[…]
[…]
Đã qua thời lúa xanh đòng
Sao còn đỏ mắt riềng giong đợi gì
Về thôi em, hãy về đi
Lửa rơm dễ bén bấc chì khó tan!
Không cùng củi lửa tro than
Đành gom hương nhớ thả làn gió bay
Đò ngang muộn chuyến cuối ngày
Biết là sông hẹp đêm nay rất dài…
[…]
Căn phòng ấy
Có tủ sách đã đóng lại từ lâu
Bài hát tình yêu dừng lại giữa chương đầu
Còn âm hưởng trên chiếc ghế ngồi bỏ trống
Có chiếc đồng hồ cũ treo trên tường
Con cu cu nhỏ bé siêng năng
Ngẩng cổ gọi thời gian sâu thẳm
Căn phòng ấy tôi đến thăm
Nó giống như những căn phòng khác
Những ô cửa – ghế bàn – tủ sách
Đơn sơ những khuôn mặt người
Tất cả bấy nhiêu đó thôi
Là đất – nước trong lòng tôi chân thật
[…]
[…]
Có câu thơ đã viết để quên đi
Bỗng nhớ lại bùi ngùi thương cảm mãi
Tất cả đã ra đi , tất cả còn ở lại
Trận mưa ấy trên cầu mưa mãi bấy nhiêu năm.
Thế đấy, bây giờ tóc đã hoa râm
Nhớ năm đầu chiến tranh, nhìn tóc mẹ, giật mình thương sợi bạc
Có lúc giữa chiêm bao thấy mình đang thức
Lại có lúc trong đời cứ tưởng giữa chiêm bao.
Ngỡ chai đi trong bom đạn thét gào
Ngày đình chiến bao nhiêu người đã khóc
Giữa đoàn tụ mới thấm đau chia cắt
Bao nhiêu cuộc đợi chờ để vĩnh viễn quên nhau
[…]
[…]
Mẹ cơm cà, áo vá, nước mưa trong
Nhờ hàng xóm bát cơm ngày giáp hạt
Tôi ăn suối ngủ rừng theo binh trạm
Em như mơ như thực ở ngang trời
[…]
[…]
con châu chấu nằm trong vạt cỏ
một cánh bị đứt còn vướng trong bụi cỏ lùng
chị nói đường còn xa lắm
thôi em về đi kẻo trời sắp mưa
nhớ đừng để lạc đường
chiều về chị hái sim cho
chị còn ở lại nhà thêm một ngày nữa
mai về bên nớ
Em nhìn chị
gió thổi lào rào ngoài sông
hai con chim chỉa cá liệng vòng
để rớt mấy cái lông trên mặt nước
[…]
Buổi sáng quá chừng yên
chúng tôi ba người Huế
nhìn nhau
Lặng im
Mùa hạ đang ngoài kia
Ném lửa hàng long não
Dòng sông đang ngoài kia
xanh trong ảo
[…]
Tôi biết có nồi canh điên điển
Cá bông lau, đậu bắp, mỡ hành
Em ngậm cái màu bông chín nõn
Thẹn thùng không nói được tiếng “anh”
Bông điên điển trên sông xưa lắm
Mù nước lên tôi nhớ Tháp Mười
Bông điên điển trên sông sang lắm
Tôi thả tình bèo giạt hoa trôi
[…]