Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Sau những năm đi xa trở về, viết bài thơ ngày giỗ Má

    Tác giả:

    […]

    Nhà tôi nghèo trống trước trống sau
    Vách liếp che không ngăn được gió mùa
    Mái tranh dột trời mưa dùng thau hứng nước
    Chiếc bàn gỗ mọt ăn đêm ngày kẽo kẹt
    Chiếc giường tre sắp làm củi đốt
    Manh chiếu thấm mồ hôi
    Mùng mền thâm niên thủng lỗ
    Đêm tôi nằm co đắp mền không đủ ấm
    Hai bàn tay tôi kẹp vào đùi
    Nghe chó sủa sợ ma và bóng tối
    Tuổi thơ tôi có những đêm dài tiếp nối
    Giấc mơ nào cũng nước mắt rưng rưng.

    […]

    Ba tôi làm con gà trống chạy rông
    Tha về từng hạt gạo nuôi đàn con ốm đói
    Anh chị tôi đội nón mê mặc quần dưới rốn
    Bỏ học đi ra đồng mót lúa
    Những đứa em tôi mặt mày lem luốc
    Mũi chảy thò lò và khóc đòi ăn
    Tôi giữ em không kể sáng trưa chiều.

    Tay chân tôi khẳng khiu mà bụng rất to
    Tôi nằm ngửa cho em vỗ bụng làm trống
    Những đứa em tôi không biết cười
    Bởi trên đời chẳng có gì vui
    Tôi nắn những hòn bi
    Những con trâu bằng đất sét làm đồ chơi
    Khi em chán tôi bò bốn chân làm ngựa
    Em cưỡi đi quanh quẩn trong nhà
    Ngày nào tôi cũng giữ em
    Ngày nào em tôi cũng khóc

    […]

  • Nhà tôi

    Tác giả:

    […]

    Đây đống rơm khô dưới gốc gòn
    (Là nơi tôi rải mộng lang thang)
    Chờ em từ thuở con trăng tối
    Cho đến trăng đầy em mới sang

    Thèm quá nồi canh chua cá lóc
    Chút bông so đũa cọng rau non
    Ai lên phố thị mà không nhớ?
    Mùi vị dưa nồng điên điển thơm

    Mười mấy năm rồi đi biệt xứ
    Nhà tôi còn đó mẹ tôi không?
    Nghe thương những cánh chim tu hú
    Mãi gọi bên sông điệp khúc buồn.

  • Dâng má thương

    Từ đáy thời gian, dậy tiếng ru,
    Ầu ơ lời má, giọng trầm phù
    Má ơi, hồn đất bao năm thiếp
    Bỗng chốc trưa nay vẳng, tít mù.

    Kẽo kẹt xà nhà tiếng võng đưa
    Đâu đây đồng vọng cõi xa xưa:
    Thổ ngơi thơm phức; hồn ma cũ,
    Lòng rộn vui mà mắt lệ mờ.

    Ngày qua, năm tháng cứ trôi xuôi
    Một phút nhớ xưa, thoắt ngậm ngùi.
    Những ngỡ tro tàn trong bếp lạnh,
    Hay đâu than ngún dưới tro vùi.

    Ngược dòng năm tháng mấy dòng này
    Những áng tuyết xưa gợi lại đây
    Gởi cả muôn thương cùng vạn nhớ…
    Tân Uyên đất má, thảm vơi đầy.

  • U ốm

    Tác giả:

    U ốm nằm nhà
    Không ra đồng được
    U đắp kín chăn
    Mặt quay vào vách
    Em vẫn đi học
    Đường xa càng xa
    Người em ở lớp
    Bụng em ở nhà.

    U uống thuốc chưa?
    Hạ rồi cơn sốt?
    Vắng vẻ một mình
    U vui sao được.

    […]

  • Xa nhà được tin mẹ mất

    Tác giả:

    Gió lay hoa khế xuống đồi
    Nửa khuya trăng rụng mẹ tôi qua đời
    Đường xa đất lữ mịt trời
    Mù sương lá lệ suối ngời hình xưa
    Xé mây một dải khăn thưa
    Quấn đầu tang mẹ hồn thừa thãi đau
    Tin như sét đánh dồn mau
    Mà sao cứ ngỡ trước sau mẹ còn
    Mai này đem tấm lòng son
    Trở về đẩy liếp mới thon thót người
    Vắng sân phòng lạnh một trời
    Sụp đè xuống cả mình tôi một mình

    […]

  • Lời của mẹ

    […]

    Nó đang khóc bằng mắt của tôi
    Tôi lại đau bằng trái tim của nó
    Và giông và gió
    Và mùa đông và mùa hè
    Vẫn cố tình xoay núm cửa cuộc đời tôi.

    Con gái buồn bã ơi
    Nếu hát được mẹ đã không là bão
    Mẹ chẳng biết làm gì hơn là cầu cứu
    Nhưng vì sao ở rất xa và cao
    Nếu trượt ngã mà trở thành thiên sứ
    Thì chẳng bao giờ mẹ bất lực đâu con.

  • Gửi mẹ

    […]

    Con nào có gì sau năm tháng đi xa
    Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa
    Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa
    Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua

    Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
    Nước mắt cũng nghèo đi
    Niềm tin cũng nghèo đi
    Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

    Mẹ ơi, con thèm được khóc
    Thèm được mẹ dỗ dành
    Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ
    May ra con còn nước mắt
    Con chưa lớn đó chính là sự thật

    […]

  • Con gà đất, cây kèn và khẩu súng

    […]

    Một mùa xuân tiếng đại bác rầm rầm
    Bản hành khúc những binh đoàn giải phóng
    Vút từng không tiếng gió phất cờ sao
    Ôi ngày hội của những người đứng lên đòi được sống
    Những âm thanh ngàn sóng đại dương trào…
    Người thổi kèn nhận phần mình khẩu súng
    Như nhận một chỗ ngồi dưới tay nhạc trưởng
    Chợt hiểu rằng, đây khao khát thẳn sâu
    Mẹ đã hẹn một lần và anh đợi từ lâu
    Anh đã đi từ
    Con gà đất cây kèn và khẩu súng
    Để nhận lấy tình yêu của thuở ban đầu