Rừng lá thay chưa
Anh đi rừng chưa thay lá
Em về, rừng lá thay chưa?
Phố cũ bây chừ xa lạ
Hắt hiu đợi gió giao mùa
[…]
Anh đi rừng chưa thay lá
Em về, rừng lá thay chưa?
Phố cũ bây chừ xa lạ
Hắt hiu đợi gió giao mùa
[…]
Em viết gì trên cánh lá phong
Tình ta như biển rộng mênh mông
Bao nhiêu năm với ân tình đó
Hứa với nhau rồi, có nhớ không
Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu
Một năm có đủ bốn mùa đau
Ðêm đêm hỏi mãi người trong mộng
Ðến kiếp nào ta mới của nhau
[…]
[…]
tau chưởi thẳng vào mặt bây
không bóng không gió
không chó không mèo
mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nước
giường thờ chiếu trải sắp hàng một dãy ra đây
đặng nghe tau chưởi
tau kêu thằng khai canh khai khẩn tam đợi mười đời
cao tằng cố tổ ông nội ông ngoại cha mẹ chú bác cô dì
con cháu thân hơi cật ruột bây tau chưởi
tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống
hết nối dõi tông đường
tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp
tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu
tam giáo đạo sư bây
cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây
hà hơi trún nước miếng cho bây
bây ỉ thế ỉ thần
cậy nhà cao cửa rộng
cậy tiền rương bạc đống
bây ăn tai nói ngược
ăn hô nói thừa
đòn xóc nhọn hai đầu
ngậm máu phun người
bây bứng cây sống trồng cây chết
vu oan giá hoạ
giết người không gươm không dao
đang sống bây giả đò chết
người chết bây dựng đứng cho sống
bây sâu độc thiểm phước
bây thủ đoạn gian manh
[…]
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
Vùi đất lạ thịt xương e khó rã
Hồn không đi sao trở lại quê nhà
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
Bên kia biển là quê hương tôi đó
Rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì
[…]
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Cho tôi về gặp lại các con tôi
Cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
Từ những mắt đã buồn hơn bóng tối
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
Ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(Bài hát giờ cũng như một hồn ma)
[…]
Anh làm sao tắt ngọn gió ký ức
vẫn thổi không sao nguôi được
những dặm đường đã qua trong chiến tranh
hoa lau trắng
buổi chiều cao chất ngất
nấm mộ vô danh
đồng đội anh nằm lại bên đường
chỉ có đá xếp vùi thay cho đất
chỉ ngọn lửa cháy thay cho nước mắt
và lời thề vang âm thầm
[…]
[…]
Bốn mươi năm, cuộc tình sầu
Bốn mươi năm, mối duyên đầu khó quên
Vẫn bờ tóc rối nhung êm
Mỗi lời yêu, mỗi lời thêm ngập ngừng
Môi ai lay động khẽ rung
Tình như tóc rối, xin đừng gỡ ra.
Anh nhớ em qua trăm dặm sóng
Mỗi buổi trăng lên, mỗi lúc trăng tà
Khi nắng mai gợn hồng biển rộng
Khi cánh buồm trở lại bờ xa
Anh biết em lo từng cơn biển động
Từng tia chớp đông và buổi sương đầy
Trong giấc ngủ, em nghe cồn tiếng sóng
Tưởng ánh đèn anh tắt dưới chân mây!
Ngọn hải đăng anh thắp trên sóng cả
Đêm mịt mùng cháy mãi không thôi
Em biết đấy, tình anh là ngọn lửa
Qua gió mưa, tia sáng vẫn rạng ngời.
[…]
[…]
Anh xin trả lại em
Những lời cùng khấn nguyện
Ngày ấy chắc em quên
Nên vội vàng thề hẹn
Anh xin trả lại em
Những môi cười sóng mắt
Những kỷ niệm êm đềm
Khi mình thương nhau nhất
Còn một trái tim yêu
Trọn đời anh giữ lại
Trọn đời anh mang theo
Cho đẹp tình thơ dại
[…]
Thung lũng này là thung lũng tiếng chim
Rạo rực không gian mỗi sớm im lìm
Tiếng “tạch tè” của con chim chích
Cắn chặt hạt vàng suốt mùa chiến dịch
Tiếng “tút, tút” của con tu hú gọi hè
Rắc hoa gạo rừng đỏ khắp lòng khe.
Thôi đừng giận nữa em ơi
Thời gian thấm lạnh một đời nhớ mong
Chín sông mười khúc đau lòng
Cánh buồm trăm hướng còn trông một bờ
Giận anh, giận đến bao giờ
Chim về mất tổ ngẩn ngơ cây cành
Cái ngày em mới gặp anh
Hương cau ngan ngát vườn xanh gió chiều
[…]